Những chiếc miệng vàng của nghệ nhân dê núi Ninh Bình

[tintuc]
Ninh Bình một vùng non nước hữu tình

Nếu bạn đã có dịp tới thăm Ninh Bình hẳn bạn không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp hoang sơ hùng vĩ của những dãy đá vôi đã từng là thành lũy góp phần bảo vệ ,xây dựng nên bốn triều đại  Đinh, tiền Lê, Lý và cả nhà Trần(nhà Trần đã rút về hoa lư để bảo toàn lực lượng trong cuộc đại chiến với giặc Nguyên). Một  nhà thơ đất cố đô Mạc Khải Tuân đã viết: “..Hoa Lư … Hoa lư…
Ngàn xưa lớp lớp đá vôi xây thành…”
Vâng !
  Bạn chỉ ngồi trên ô tô để ngắm núi thì Ninh Bình cũng đã đẹp lắm rồi nhưng nếu bạn được đi với một người bản địa leo núi thì khi đó bạn mới thực sự cảm được hết được sự mê hoặc của núi Hoa Lư.
Bạn là người ưa du lịch dã ngoại ư!
 Bạn sẽ được thấy những bầy dê “có chủ không nhà” chúng được nuôi theo kiểu chỉ có ở Ninh Bình ban ngày leo trèo nhảy  nhót trên những vách đá tai mèo lởm chởm dựng đứng ăn lá cây trên đỉnh núi thỉnh thoảng con đầu đàn lại dắt cả đàn xuống khe uống nước và ăn vài ba lá cỏ. Tối chúng ngủ trong những hang đá tự nhiên và tất nhiên khi bắt nó thì người ta phải tổ chức một cuộc đi săn thật sự với từ 10 – 20 người tham gia… Nếu là người may mắn trong cuộc leo núi đó bạn có thể được thưởng thức món nhau thai dê chế với trứng chim có một không hai vừa ngon lại vừa đại bổ dưỡng
Bạn là nhà sinh vật học ư!
Sẽ có vô vàn loài côn trùng từ những con sâu nằm trong lòng đất cho đến những cầu ong ăm ắp mật trong hốc đá…
Bạn là nhà nhiếp ảnh ư… cảnh đẹp ở đây sẽ làm bạn không muốn về !
Bạn nhà dược học hay lương y?!
Trên núi hoa lư là cả kho thuốc vô tận từ đơn độc, đơn tỷ, đơn xương…đơn gối hạc, cốt toái bổ,tầm xọong, tiết dê…vô vàn không thể kể siết từ thời pháp thuộc một nhà dược học phương tây khi tới đây đã phải thốt lên: “thứ ta biết chỉ là nắm cát trong tay mà chủng loại cây ở đây là cả một xa mạc mênh mông cát…”
Bạn là nhà sinh vật cảnh ư!
Hẳn xưa nay bạn đã phải thán phục trước sự kỳ công của những tác phẩm sanh ôm đá hay những tác phẩn đá lũa, cây lũa của những nghệ nhân đất cố đô xin thưa với bạn đấy chỉ là những tác phẩm sao chép vụng về từ mẹ thiên nhiên mà thôi. Khi leo lên núi bạn sẽ được ngắm những xanh,si duối với những dễ cành bền bỉ siết chặt lấy đá núi. Cả những gốc đa lan mọc trên đỉnh núi mà có chu vi hơn chục người ôm những dễ già chết đi chưa kịp mục nát thì trong nó đã có nhữn bó dễ con như những cuộn thừng đang dần dần thay thế bản thân tôi không biết bao lần tự hỏi : “ở nơi đỉnh núi cao khô cằn này cây lấy dưỡng chất ở đâu mà có thể to đến thế”. Những quần thể đại cổ (cây hoa đại) có tuổi tới 5-7 trăn năm bên cạnh ngôi đền cổ trên lưng chừng núi với những bãi dễ rộng bằng diện tích một căn phòng nhỏ dễ nọ bện lấy dễ kia như một bầy trăn lớn đang quấn lấy nhau ôm miết vào đá các nhà thơ Ninh Bình thì thi nhau tìm từ để mô tả những hình ảnh đó: “…như cây bám đá bền gan…” hay: “…bền bỉ cây - âm thầm cội dễ…”.
Ở lưng trừng núi khác bạn còn được thưởng thức những tác phẩm bon sai đương đại mê hồn được tạo ra bởi “những chiếc miệng vàng của nghệ nhân dê núi” những thợ tạo của bà mẹ thiên nhiên đó là những bụi duối với những dáng huyền, hoành, xiêu…trực.Do sự khắc khổ của địa hình núi đá và lá duối là món khoái khẩu của bầy dê núi bởi vậy cứ lên được mầm non nào chúng lại tới “chăn sóc” chu đáo năm này qua năm khác những cành thì sùi ra rụt rịt lại lá thì như vảy ốc vặn vào mùa quả thì quả với lá bằng nhau về kích thước .Đọc tới đây có bạn sẽ bảo làm gì trong tự nhiên có cây như thế bởi nếu có thì dân chơi cây đã bứng về hết rồi xin thưa: thứ cây này đa phần không thể bứng được vì duối là loại cây có dễ cọc rất khó tính chỉ cần đứt một chút dễ là chết ngay mà duối trên núi đá để có thể sống sót dễ nó len lỏi sâu vào khe đá có khi dài tới 5-6 mét.
Ước ao mãi sau bao ngày leo núi một ngày kia tôi cũng tìm được một gốc duối có huy vọng bứng được về trồng trong chậu tôi cùng mấy người bạn lập một kế hoạch như đi đánh trận nào là đào xung quanh bao nhiêu lần mỗi lần mấy phần, rồi lót ni lông thế nào, lấp lại làm sao để dễ tơ phát triển… một năm sau tôi cũng có được gốc duối đó.
Hôm nay có hai người bạn sinh vật cảnh cùng vợ  đến chơi tôi mang chai rượu cao dê Ninh Bình một đặc sản nổi tiếng của đất cố đô ra cùng nhâm nhi ,cùng thưởng ngoạn tác phẩm duối thác đổ một tác phẩm tuyệt mỹ của mẹ tự nhiên chúng tôi không nói với nhau được nhiều tất cả chỉ ngồi lặng lẽ ngắm nghía tác phẩm bỗng một cô nói đúng là : linh diệu của đất trời – kết tinh của núi hoa lư !
Lương y: Phạm Ngọc
(Ninh Bình)[/tintuc]

Chuyên mục: